Trước tết này cũng có một số bạn bè gọi nhờ mua thuốc Ama Kông. Trời ạ, thứ nhất là tôi ở Pleiku, còn ông Ma Kông huyền thoại kia ở Buôn Đôn, cách tôi hơn hai trăm cây số, thứ hai là, thú thiệt, tôi không tin lắm cái ông già nhom nhem hơn chín mươi tuổi, tuỳ thuộc run rẩy, hiện nay suốt ngày bị bà vợ thứ tư, rừng rực lửa và xoành xoạch sặc sụa mùi rượu, đuổi đánh vì… “hết sức chiến đấu”. Thứ ba là, quả thực cũng đã từng dùng tem ngậm Vinix nhưng tôi không nhớ rõ rệt lắm cái cảm giác hoành tráng mà mọi người hay thêu dệt, thêm nữa có vẻ như tiếng đồn về thuốc Ama Kông nó… nức danh hơn thuốc Ama Kông, cũng hệt như cái tiếng về Cao Lầu xứ Quảng có vẻ ngon hơn những gì mà bạn đã thực sự thưởng thức món này tại Tam Kỳ hoặc Hội An…
Cũng mới chỉ khoảng chục năm trở lại đây thì cái gọi là rượu Ama Kông mới nổi như… viagra, chứ trước đấy, cả những người Tây Nguyên thứ thiệt, chả ai biết nó là cái món gì?
Mới đây, Giá tem Vinix thuốc tăng sinh lực Ama Kông lại một phen nức danh khi con trai Ama Kông là ông Khăm Phết Lào đi kiện một ông thầy thuốc Phó chủ tịch hội đông y tỉnh Đăk Lăk… Cuộc kiện này vừa ngã ngũ vào cuối tháng mười, tòa phán ông bác sĩ phải trả cho ông già Ama Kông 2 triệu đồng và không dùng hình ảnh của ông quảng cáo trên trang web của ông thầy thuốc. Như thế thì chứng tỏ ông Ama Kông oách lắm rồi, nức tiếng lắm rồi. Một ông già chân đất mắt toét hơn chín mươi tuổi được một bác sĩ đầy mình chữ và đầy mình thuốc vác lên lăng xê trên web nhưng từ chối và lại còn đòi bồi thường nữa thì chứng tỏ cái ông này phải có một cái gì đấy khiến cho mọi người quan tâm thế chứ.
Sự quan hoài về Vinix 100 la gì của tôi với ông lại càng tăng lên khi càng ngày càng có nhiều bạn bè tứ chiếng gọi điện thoại nhờ mua thuốc Ama Kông về ngâm rượu. Trong khi thú thiệt, cũng là đàn ông và cũng thích những thuốc gì mà uống vào… đàn bà thích nhưng tôi mới chỉ độc nhất một lần có một bình rượu Ama Kông của một anh bạn ở Buôn Ma Thuột gửi tặng. Bình này anh cũng được biếu và… vợ anh không cho anh uống- Tôi biết cô này có cái lý của mình. Tôi nhớ bình rượu đỏ sậm màu bồ quân, đủ các loại củi rễ lều bều, tôi uống và… đẻ hai cô con gái…